Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

Tình






Thứ như luôn tồn tại giữa thế nhân
Lại nắm không được, đuổi bắt vô hình
Chẳng bằng, chẳng cứ, chẳng phép khuôn
Há giấy thể định? mực thể nói ?
Hỡi người, người nặng với tôi bao tình?



Đến nhẹ như gió, đi cùng mây
Ngàn vạn lời nói, nghìn hành động
Gót xoay, lưng thẳng xóa trắng tinh




Nhớ xưa, nhìn người, nhẹ nhàng cười
Tường cao "thế giới" bảo vệ ta
Nhẹ nhàng lướt qua, tay áo nhẹ chạm
Đêm về trong mộng đoán tình nhân
Cười cười với ai, nói nói điều gì
Chạm mắt chốc lát, thả bay suy nghĩ
Lại cười, có cớ giận hờn ai?

Tường cao "thế giới" người không thấy?
Lại lạ kỳ thay chẳng vướng chân?
Khẽ dẫn bước ta rời nơi cũ
Đặt chân song hành lưỡng giới kia...


Nắng, gió, mưa, trăng, sao cũng thế
Xích lại gần nhau muốn đổi nhà
Lạ lẫm là thế, vui là thế
Ấm áp, ngọt bùi cũng đến chung
Mắt cười, mi khóc, lòng chua chát
Chẳng có vị nào để đến sau

Vũ trụ chuyển động là tất yếu
Tim người há có thể dừng thay
Biển giờ thể lấp, núi thể san

Tim kia mở cửa, chực đổi tình

Đêm trăng ngồi ngẫm, há chẳng hay?
Tẩy kia người dùng sao hay thế?
Một khắc quên đi chuyện tỷ giây
Tiễn nhanh ái cũ, đón vội ân dài?
Lại cười, hôm nào có gặp lại
Nhanh nhanh chóng chóng hỏi cho ra
Tầm người học cách quên bằng hết
Dọn dẹp tâm kia đón mặt trời!

                       

^o^
buxomlion











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét